Gieo vào nỗi nhớ một niềm thương
Vớt mảnh trăng thơ ghép luật đường
Sâu thẳm bới tung miền ký ức
Đắng cay tìm hết đáy trùng dương
In thời con trẻ bài chưa thuộc
Quên áng mây chiều sắc vẫn vương
Xin ước về ngày xưa thủa đó
Tim hồng gói trọn cả ngàn hương
AnhDuc
Hôm nay,gió bấc lại lùa về
Rắc hạt mưa dầm rét tái tê.
Vợ mến sang trường khăn ấm đấy
Chồng yêu tới xưởng áo dày nghe.
Nhớ ngày nước lạnh đồng đang cấy
Thương mẹ thân cò, nón chẳng che.
Thấp thoáng bóng chiều trôi ngưỡng cửa
Sương sà trắng ướt một triền đê.
AnhDuc
Em đến trong tôi thật dịu dàng
Như đàn chim én báo mùa sang
Búp khoe chúm chím,vương lời nụ
Sương đậu long lanh,liếc nắng vàng.
Có phải đất trời ban ý tặng
Hay là năm tháng gửi tình mang
Lắng nghe nhịp sống bừng hơi thở
Vui đón xuân về dệt khúc vang.
AnhDuc
(Ngũ độ thanh)
Nắng ngợp trùm lên những nẻo đường
Quê nhà sắc điểm gọi ngàn phương
Cam vườn trĩu vụ thơm tình xóm
Bưởi trái tròn cây ngọt nghĩa phường.
Ngỏ thấy xuân về vương kẽ nụ
Vui nhìn tết gội thoảng mùi hương
Đào mai nở rộ khoe cùng quất
Ở mãi lòng ta, rạng má hường.
AnhDuc